怅诗
杜牧 〔先秦〕
自是寻春去校迟,不须惆怅怨芳时。 狂风落尽深红色,绿叶成阴子满枝。 怅诗拼音解读: zì shì xún chūn qù xiào chí ,bú xū chóu chàng yuàn fāng shí 。 kuáng fēng luò jìn shēn hóng sè ,lǜ yè chéng yīn zǐ mǎn zhī 。
好事近·花底一声莺
刘翰 〔宋朝〕
花底一声莺,花上半钩斜月。月落乌啼何处,点飞英如雪。 东风吹尽去年愁,解放丁香结。惊动小亭红雨,舞双双金蝶。好事近·花底一声莺拼音解读:huā dǐ yī shēng yīng ,huā shàng bàn gōu xié yuè 。yuè luò wū tí hé chù ,diǎn fēi yīng rú xuě 。 dōng fēng chuī jìn qù nián chóu ,jiě fàng dīng xiāng jié 。jīng dòng xiǎo tíng hóng yǔ ,wǔ shuāng shuāng jīn dié 。
邯郸冬至夜思家
白居易 〔唐朝〕
邯郸驿里逢冬至,[1]抱膝灯前影伴身。[2]想得家中夜深坐,[3]还应说着远行人。[4]邯郸冬至夜思家拼音解读:hán dān yì lǐ féng dōng zhì ,[1]bào xī dēng qián yǐng bàn shēn 。[2]xiǎng dé jiā zhōng yè shēn zuò ,[3]hái yīng shuō zhe yuǎn háng rén 。[4]
南岐人之瘿
刘元卿 〔先秦〕
南岐在秦蜀山谷中,其水甘而不良,凡饮之者辄病瘿,故其地之民无一人无瘿者。及见外方人至,则群小妇人聚观而笑之曰:“异哉,人之颈也!焦而不吾类!”外方人曰:“尔垒然凸出于颈者,瘿病之也,不求善药去尔病,反以吾颈为焦耶?”笑者曰:“吾乡之人皆然,焉用去乎哉!”终莫知其为丑。南岐人之瘿拼音解读:nán qí zài qín shǔ shān gǔ zhōng ,qí shuǐ gān ér bú liáng ,fán yǐn zhī zhě zhé bìng yǐng ,gù qí dì zhī mín wú yī rén wú yǐng zhě 。jí jiàn wài fāng rén zhì ,zé qún xiǎo fù rén jù guān ér xiào zhī yuē :“yì zāi ,rén zhī jǐng yě !jiāo ér bú wú lèi !”wài fāng rén yuē :“ěr lěi rán tū chū yú jǐng zhě ,yǐng bìng zhī yě ,bú qiú shàn yào qù ěr bìng ,fǎn yǐ wú jǐng wéi jiāo yē ?”xiào zhě yuē :“wú xiāng zhī rén jiē rán ,yān yòng qù hū zāi !”zhōng mò zhī qí wéi chǒu 。
轮台子(中吕调)
柳永 〔宋朝〕
一枕清宵好梦,可惜被、邻鸡唤觉。匆匆策马登途,满目淡烟衰草。前驱风触鸣珂,过霜林、渐觉惊栖鸟。冒征尘远况,自古凄凉长安道。行行又历孤村,楚天阔、望中未晓。 念劳生,惜芳年壮岁,离多欢少。叹断梗难停,暮云渐杳。但黯黯魂消,寸肠凭谁表。恁驱驱、何时是了。又争似、却返瑶京,重买千金笑。轮台子(中吕调)拼音解读:yī zhěn qīng xiāo hǎo mèng ,kě xī bèi 、lín jī huàn jiào 。cōng cōng cè mǎ dēng tú ,mǎn mù dàn yān shuāi cǎo 。qián qū fēng chù míng kē ,guò shuāng lín 、jiàn jiào jīng qī niǎo 。mào zhēng chén yuǎn kuàng ,zì gǔ qī liáng zhǎng ān dào 。háng háng yòu lì gū cūn ,chǔ tiān kuò 、wàng zhōng wèi xiǎo 。 niàn láo shēng ,xī fāng nián zhuàng suì ,lí duō huān shǎo 。tàn duàn gěng nán tíng ,mù yún jiàn yǎo 。dàn àn àn hún xiāo ,cùn cháng píng shuí biǎo 。nín qū qū 、hé shí shì le 。yòu zhēng sì 、què fǎn yáo jīng ,zhòng mǎi qiān jīn xiào 。
石州慢·寒水依痕
张元干 〔宋朝〕
寒水依痕,春意渐回,沙际烟阔。溪梅晴照生香,冷蕊数枝争发。天涯旧恨,试看几许消魂,长亭门外山重叠。不尽眼中青,是愁来时节。情切。画楼深闭,想见东风,暗销肌雪。辜负枕前云雨,尊前花月。心期切处,更有多少凄凉,殷勤留与归时说。到得却相逢,恰经年离别。石州慢·寒水依痕拼音解读:hán shuǐ yī hén ,chūn yì jiàn huí ,shā jì yān kuò 。xī méi qíng zhào shēng xiāng ,lěng ruǐ shù zhī zhēng fā 。tiān yá jiù hèn ,shì kàn jǐ xǔ xiāo hún ,zhǎng tíng mén wài shān zhòng dié 。bú jìn yǎn zhōng qīng ,shì chóu lái shí jiē 。qíng qiē 。huà lóu shēn bì ,xiǎng jiàn dōng fēng ,àn xiāo jī xuě 。gū fù zhěn qián yún yǔ ,zūn qián huā yuè 。xīn qī qiē chù ,gèng yǒu duō shǎo qī liáng ,yīn qín liú yǔ guī shí shuō 。dào dé què xiàng féng ,qià jīng nián lí bié 。
咏史(济济京城内)
左思 〔魏晋〕
【咏史】 济济京城内,赫赫王侯居[1] 。冠盖荫四术[2],朱轮竟长街[3] 。朝集金张馆,暮宿许史庐[4] 。南邻击钟磬,北里吹笙竽[5] 。寂寂扬子宅[6],门无卿相舆[7] 。寥寥空宇中,所讲在玄虚[8] 。言论准宣尼,辞赋拟相如[9],悠悠百世后,英名擅八区[10] 。咏史(济济京城内)拼音解读:【yǒng shǐ 】 jì jì jīng chéng nèi ,hè hè wáng hóu jū [1] 。guàn gài yīn sì shù [2],zhū lún jìng zhǎng jiē [3] 。cháo jí jīn zhāng guǎn ,mù xiǔ xǔ shǐ lú [4] 。nán lín jī zhōng qìng ,běi lǐ chuī shēng yú [5] 。jì jì yáng zǐ zhái [6],mén wú qīng xiàng yú [7] 。liáo liáo kōng yǔ zhōng ,suǒ jiǎng zài xuán xū [8] 。yán lùn zhǔn xuān ní ,cí fù nǐ xiàng rú [9],yōu yōu bǎi shì hòu ,yīng míng shàn bā qū [10] 。
浣溪沙(五之三)
秦观 〔宋朝〕
霜缟同心翠黛连。红绡四角缀金钱。恼人香爇是龙涎。 枕上忽收疑是梦,灯前重看不成眠。又还一段恶因缘。浣溪沙(五之三)拼音解读:shuāng gǎo tóng xīn cuì dài lián 。hóng xiāo sì jiǎo zhuì jīn qián 。nǎo rén xiāng ruò shì lóng xián 。 zhěn shàng hū shōu yí shì mèng ,dēng qián zhòng kàn bú chéng mián 。yòu hái yī duàn è yīn yuán 。
读庄子
白居易 〔唐朝〕
去国辞家谪异方,中心自怪少忧伤。为寻庄子知归处,认得无何是本乡。[1]读庄子拼音解读:qù guó cí jiā zhé yì fāng ,zhōng xīn zì guài shǎo yōu shāng 。wéi xún zhuāng zǐ zhī guī chù ,rèn dé wú hé shì běn xiāng 。[1]
弹歌
佚名 〔先秦〕
断竹,续竹;飞土,逐宍。弹歌拼音解读:duàn zhú ,xù zhú ;fēi tǔ ,zhú ròu 。
鲁郡东石门送杜二甫
李白 〔唐朝〕
醉别复几日,登临遍池台。何时石门路,重有金樽开。 秋波落泗水,海色明徂徕。飞蓬各自远,且尽手中杯。鲁郡东石门送杜二甫拼音解读:zuì bié fù jǐ rì ,dēng lín biàn chí tái 。hé shí shí mén lù ,zhòng yǒu jīn zūn kāi 。 qiū bō luò sì shuǐ ,hǎi sè míng cú lái 。fēi péng gè zì yuǎn ,qiě jìn shǒu zhōng bēi 。