南歌子(熟水)
史浩 〔宋朝〕
藻涧蟾光动,松风蟹眼鸣。浓熏沈麝入金瓶。泻出温温一盏、涤烦膺。 爽继云龙饼,香无芝术名。主人襟韵有余清。不向今宵忘了、淡交情。南歌子(熟水)拼音解读:zǎo jiàn chán guāng dòng ,sōng fēng xiè yǎn míng 。nóng xūn shěn shè rù jīn píng 。xiè chū wēn wēn yī zhǎn 、dí fán yīng 。 shuǎng jì yún lóng bǐng ,xiāng wú zhī shù míng 。zhǔ rén jīn yùn yǒu yú qīng 。bú xiàng jīn xiāo wàng le 、dàn jiāo qíng 。
齐天乐(重游番阳)
丁默 〔宋朝〕
两株烟柳荒城外,依依暮帆曾驻。小扇障尘,轻舆贴岸,谁料重行吟处。流光暗度。怅兰溆春移,苇汀秋聚。可奈清愁,快呼艇子载将去。 中年怀抱易感,甚风花水叶,犹似孤旅。伴鹤幽期,随莺乐事,还是情乘意负。衣尘帽土。但镜堪羞,贺囊偏□。待报山灵,莫教云壑妒。齐天乐(重游番阳)拼音解读:liǎng zhū yān liǔ huāng chéng wài ,yī yī mù fān céng zhù 。xiǎo shàn zhàng chén ,qīng yú tiē àn ,shuí liào zhòng háng yín chù 。liú guāng àn dù 。chàng lán xù chūn yí ,wěi tīng qiū jù 。kě nài qīng chóu ,kuài hū tǐng zǐ zǎi jiāng qù 。 zhōng nián huái bào yì gǎn ,shèn fēng huā shuǐ yè ,yóu sì gū lǚ 。bàn hè yōu qī ,suí yīng lè shì ,hái shì qíng chéng yì fù 。yī chén mào tǔ 。dàn jìng kān xiū ,hè náng piān □。dài bào shān líng ,mò jiāo yún hè dù 。
高士咏。樊先生
吴筠 〔唐朝〕
巢父志何远,潜精人莫知。耻闻让王事,饮犊方见移。 不欲散大朴,焉能为尧师。炼真自轻举,浮世何足遗。高士咏。樊先生拼音解读:cháo fù zhì hé yuǎn ,qián jīng rén mò zhī 。chǐ wén ràng wáng shì ,yǐn dú fāng jiàn yí 。 bú yù sàn dà pǔ ,yān néng wéi yáo shī 。liàn zhēn zì qīng jǔ ,fú shì hé zú yí 。
婆罗门引·春尽夜
夏完淳 〔宋朝〕
晚鸦飞去,一枝花影送黄昏。春归不阻重门。辞却江南三月,何处梦堪温?更阶前新绿,空锁芳尘。随风摇曳云,不须兰棹朱轮。只有梧桐枝上,留得三分。多情皓魄,怕明宵、还照旧钗痕。登楼望、柳外销魂。 婆罗门引·春尽夜拼音解读: wǎn yā fēi qù ,yī zhī huā yǐng sòng huáng hūn 。chūn guī bú zǔ zhòng mén 。cí què jiāng nán sān yuè ,hé chù mèng kān wēn ?gèng jiē qián xīn lǜ ,kōng suǒ fāng chén 。suí fēng yáo yè yún ,bú xū lán zhào zhū lún 。zhī yǒu wú tóng zhī shàng ,liú dé sān fèn 。duō qíng hào pò ,pà míng xiāo 、hái zhào jiù chāi hén 。dēng lóu wàng 、liǔ wài xiāo hún 。
尚德缓刑书
路温舒 〔先秦〕
汉昭帝逝世,昌邑王刘贺被废黜,汉宣帝刘询刚刚登上皇位。路温舒呈上奏书,奏书说: 昭帝崩,昌邑王贺废,宣帝初即位,路温舒上书,言宜尚德缓刑。其辞曰: “臣闻齐有无知之祸,而桓公以兴;晋有骊姬之难,而文公用伯。近世赵王不终,诸吕作乱,而孝文为太宗。由是观之,祸乱之作,将以开圣人也。故桓、文扶微兴坏,尊文、武之业, 泽加百姓,功润诸侯,虽不及三王,天下归仁焉。文帝永思至德,以承天心,崇仁义,省刑罚,通关梁,一远近,敬贤如大宾,爱民如赤子,内恕情之所安而施之于海内,是以囹圄空虚,天下太平。夫继变化之后,必有异旧之恩,此贤圣所以昭天命也。“往者,昭帝即世而无嗣,大臣忧戚,焦心合谋,皆以昌邑尊亲,援而立之。然天不授命,淫乱其心,遂以自亡。深察祸变之故,乃皇天之所以开至圣也。故大将军受命武帝,股肱汉国,披肝胆,决大计,黜亡义,立有德,辅天而行,然后宗庙以安,天下咸宁。臣闻《春秋》正即位,大一统而慎始也。陛下初登至尊,与天合符,宜改前世之失,正始受命之统,涤烦文,除民疾,存亡继绝,以应天意。 “臣闻秦有十失,其一尚存,治狱之吏是也。秦之时,羞文学,好武勇,贱仁义之士,贵治狱之吏,正言者谓之诽谤,遏过者谓之妖言,故盛服先王不用于世⒅,忠良切言皆郁于胸,誉谀之声日满于耳,虚美熏心,实祸蔽塞,此乃秦之所以亡天下也。方今天下,赖陛下恩厚,亡金革之危、饥寒之患,父子夫妻戮力安家,然太平未洽者,狱乱之也。夫狱者,天下之大命也,死者不可复生,绝者不可复属。《书》曰:“与其杀不辜,宁失不经。”今治狱吏则不然,上下相驱,以刻为明,深者获公名,平者多后患。故治狱之吏,皆欲人死,非憎人也,自安之道在人之死。是以死人之血流离于市,被刑之徒比肩而立,大辟之计岁以万数。此仁圣之所以伤也。太平之未洽,凡以此也。夫人情安则乐生,痛则思死,棰楚之下,何求而不得?做囚人不胜痛,则饰词以视之,吏治者利其然,则指道以明之,上奏畏却,则锻练而周内之;盖奏当之成,虽咎繇听之,犹以为死有余辜。何则?成练者众,文致之罪明也。是以狱吏专为深刻,残贼而亡极,媮为一切,不顾国患,此世之大贼也。故俗语曰:“画地为狱议不入;刻木为吏期不对。”此皆疾吏之风,悲痛之辞也。故天下之患,莫深于狱;败法乱正,离亲塞道,莫甚乎治狱之吏,此所谓一尚存者也。” “臣闻乌鸢之卵不毁,而后凤凰集;诽谤之罪不诛,而后良言进。故古人有言:“山薮臧疾,川泽纳污,瑾瑜匿恶,国君含诟。”唯陛下除诽谤以招切言,开天下之口,广箴谏之路,扫亡秦之失,尊文武之德,省法制,宽刑罚,以废治狱,则太平之风可兴于世,永履和乐,与天亡极,天下幸甚。” 上善其言。尚德缓刑书拼音解读: hàn zhāo dì shì shì ,chāng yì wáng liú hè bèi fèi chù ,hàn xuān dì liú xún gāng gāng dēng shàng huáng wèi 。lù wēn shū chéng shàng zòu shū ,zòu shū shuō : zhāo dì bēng ,chāng yì wáng hè fèi ,xuān dì chū jí wèi ,lù wēn shū shàng shū ,yán yí shàng dé huǎn xíng 。qí cí yuē : “chén wén qí yǒu wú zhī zhī huò ,ér huán gōng yǐ xìng ;jìn yǒu lí jī zhī nán ,ér wén gōng yòng bó 。jìn shì zhào wáng bú zhōng ,zhū lǚ zuò luàn ,ér xiào wén wéi tài zōng 。yóu shì guān zhī ,huò luàn zhī zuò ,jiāng yǐ kāi shèng rén yě 。gù huán 、wén fú wēi xìng huài ,zūn wén 、wǔ zhī yè , zé jiā bǎi xìng ,gōng rùn zhū hóu ,suī bú jí sān wáng ,tiān xià guī rén yān 。wén dì yǒng sī zhì dé ,yǐ chéng tiān xīn ,chóng rén yì ,shěng xíng fá ,tōng guān liáng ,yī yuǎn jìn ,jìng xián rú dà bīn ,ài mín rú chì zǐ ,nèi shù qíng zhī suǒ ān ér shī zhī yú hǎi nèi ,shì yǐ líng yǔ kōng xū ,tiān xià tài píng 。fū jì biàn huà zhī hòu ,bì yǒu yì jiù zhī ēn ,cǐ xián shèng suǒ yǐ zhāo tiān mìng yě 。“wǎng zhě ,zhāo dì jí shì ér wú sì ,dà chén yōu qī ,jiāo xīn hé móu ,jiē yǐ chāng yì zūn qīn ,yuán ér lì zhī 。rán tiān bú shòu mìng ,yín luàn qí xīn ,suí yǐ zì wáng 。shēn chá huò biàn zhī gù ,nǎi huáng tiān zhī suǒ yǐ kāi zhì shèng yě 。gù dà jiāng jun1 shòu mìng wǔ dì ,gǔ gōng hàn guó ,pī gān dǎn ,jué dà jì ,chù wáng yì ,lì yǒu dé ,fǔ tiān ér háng ,rán hòu zōng miào yǐ ān ,tiān xià xián níng 。chén wén 《chūn qiū 》zhèng jí wèi ,dà yī tǒng ér shèn shǐ yě 。bì xià chū dēng zhì zūn ,yǔ tiān hé fú ,yí gǎi qián shì zhī shī ,zhèng shǐ shòu mìng zhī tǒng ,dí fán wén ,chú mín jí ,cún wáng jì jué ,yǐ yīng tiān yì 。 “chén wén qín yǒu shí shī ,qí yī shàng cún ,zhì yù zhī lì shì yě 。qín zhī shí ,xiū wén xué ,hǎo wǔ yǒng ,jiàn rén yì zhī shì ,guì zhì yù zhī lì ,zhèng yán zhě wèi zhī fěi bàng ,è guò zhě wèi zhī yāo yán ,gù shèng fú xiān wáng bú yòng yú shì ⒅,zhōng liáng qiē yán jiē yù yú xiōng ,yù yú zhī shēng rì mǎn yú ěr ,xū měi xūn xīn ,shí huò bì sāi ,cǐ nǎi qín zhī suǒ yǐ wáng tiān xià yě 。fāng jīn tiān xià ,lài bì xià ēn hòu ,wáng jīn gé zhī wēi 、jī hán zhī huàn ,fù zǐ fū qī lù lì ān jiā ,rán tài píng wèi qià zhě ,yù luàn zhī yě 。fū yù zhě ,tiān xià zhī dà mìng yě ,sǐ zhě bú kě fù shēng ,jué zhě bú kě fù shǔ 。《shū 》yuē :“yǔ qí shā bú gū ,níng shī bú jīng 。”jīn zhì yù lì zé bú rán ,shàng xià xiàng qū ,yǐ kè wéi míng ,shēn zhě huò gōng míng ,píng zhě duō hòu huàn 。gù zhì yù zhī lì ,jiē yù rén sǐ ,fēi zēng rén yě ,zì ān zhī dào zài rén zhī sǐ 。shì yǐ sǐ rén zhī xuè liú lí yú shì ,bèi xíng zhī tú bǐ jiān ér lì ,dà pì zhī jì suì yǐ wàn shù 。cǐ rén shèng zhī suǒ yǐ shāng yě 。tài píng zhī wèi qià ,fán yǐ cǐ yě 。fū rén qíng ān zé lè shēng ,tòng zé sī sǐ ,chuí chǔ zhī xià ,hé qiú ér bú dé ?zuò qiú rén bú shèng tòng ,zé shì cí yǐ shì zhī ,lì zhì zhě lì qí rán ,zé zhǐ dào yǐ míng zhī ,shàng zòu wèi què ,zé duàn liàn ér zhōu nèi zhī ;gài zòu dāng zhī chéng ,suī jiù yáo tīng zhī ,yóu yǐ wéi sǐ yǒu yú gū 。hé zé ?chéng liàn zhě zhòng ,wén zhì zhī zuì míng yě 。shì yǐ yù lì zhuān wéi shēn kè ,cán zéi ér wáng jí ,yú wéi yī qiē ,bú gù guó huàn ,cǐ shì zhī dà zéi yě 。gù sú yǔ yuē :“huà dì wéi yù yì bú rù ;kè mù wéi lì qī bú duì 。”cǐ jiē jí lì zhī fēng ,bēi tòng zhī cí yě 。gù tiān xià zhī huàn ,mò shēn yú yù ;bài fǎ luàn zhèng ,lí qīn sāi dào ,mò shèn hū zhì yù zhī lì ,cǐ suǒ wèi yī shàng cún zhě yě 。” “chén wén wū yuān zhī luǎn bú huǐ ,ér hòu fèng huáng jí ;fěi bàng zhī zuì bú zhū ,ér hòu liáng yán jìn 。gù gǔ rén yǒu yán :“shān sǒu zāng jí ,chuān zé nà wū ,jǐn yú nì è ,guó jun1 hán gòu 。”wéi bì xià chú fěi bàng yǐ zhāo qiē yán ,kāi tiān xià zhī kǒu ,guǎng zhēn jiàn zhī lù ,sǎo wáng qín zhī shī ,zūn wén wǔ zhī dé ,shěng fǎ zhì ,kuān xíng fá ,yǐ fèi zhì yù ,zé tài píng zhī fēng kě xìng yú shì ,yǒng lǚ hé lè ,yǔ tiān wáng jí ,tiān xià xìng shèn 。” shàng shàn qí yán 。
霜天晓角(己未五月九日,老香堂送监簿侄归,和自昭韵)
吴潜 〔宋朝〕
秋凉佳月,扫尽轻衫热。便欲乘风归去,冰玉界、琼林阙。 不须持寸铁,孤吟风措别。且唱东坡水调,清露下、满襟雪。霜天晓角(己未五月九日,老香堂送监簿侄归,和自昭韵)拼音解读:qiū liáng jiā yuè ,sǎo jìn qīng shān rè 。biàn yù chéng fēng guī qù ,bīng yù jiè 、qióng lín què 。 bú xū chí cùn tiě ,gū yín fēng cuò bié 。qiě chàng dōng pō shuǐ diào ,qīng lù xià 、mǎn jīn xuě 。
浪淘沙(桃花)
赵师侠 〔宋朝〕
桃萼正芳菲。初占春时。蒸霞灿锦望中迷。斜出繁枝临曲沼,鸾鉴妆迟。 蜂蝶镇相依。天气融怡。空教追忆武陵溪。片片漫随流水去,风暖烟霏。浪淘沙(桃花)拼音解读:táo è zhèng fāng fēi 。chū zhàn chūn shí 。zhēng xiá càn jǐn wàng zhōng mí 。xié chū fán zhī lín qǔ zhǎo ,luán jiàn zhuāng chí 。 fēng dié zhèn xiàng yī 。tiān qì róng yí 。kōng jiāo zhuī yì wǔ líng xī 。piàn piàn màn suí liú shuǐ qù ,fēng nuǎn yān fēi 。
青阳馆望九子山
窦叔向 〔唐朝〕
苍翠岧峣上碧天,九峰遥落县门前。毫芒映日千重树, 涓滴垂空万丈泉。武帝南游曾驻跸,始皇东幸亦祈年。 云祠绝迹终难访,唯有猿声到客边。青阳馆望九子山拼音解读:cāng cuì tiáo yáo shàng bì tiān ,jiǔ fēng yáo luò xiàn mén qián 。háo máng yìng rì qiān zhòng shù , juān dī chuí kōng wàn zhàng quán 。wǔ dì nán yóu céng zhù bì ,shǐ huáng dōng xìng yì qí nián 。 yún cí jué jì zhōng nán fǎng ,wéi yǒu yuán shēng dào kè biān 。
满庭芳·南苑吹花
晏几道 〔宋朝〕
南苑吹花,西楼题叶,故园欢事重重。凭阑秋思,闲记旧相逢。几处歌云梦雨,可怜便、汉水西东。别来久,浅情未有,锦字系征鸿。年光还少味,开残槛菊,落尽溪桐。漫留得,尊前淡月西风。此恨谁堪共说,清愁付、绿酒杯中。佳期在,归时待把,香袖看啼红。满庭芳·南苑吹花拼音解读:nán yuàn chuī huā ,xī lóu tí yè ,gù yuán huān shì zhòng zhòng 。píng lán qiū sī ,xián jì jiù xiàng féng 。jǐ chù gē yún mèng yǔ ,kě lián biàn 、hàn shuǐ xī dōng 。bié lái jiǔ ,qiǎn qíng wèi yǒu ,jǐn zì xì zhēng hóng 。nián guāng hái shǎo wèi ,kāi cán kǎn jú ,luò jìn xī tóng 。màn liú dé ,zūn qián dàn yuè xī fēng 。cǐ hèn shuí kān gòng shuō ,qīng chóu fù 、lǜ jiǔ bēi zhōng 。jiā qī zài ,guī shí dài bǎ ,xiāng xiù kàn tí hóng 。
金缕曲(寿李公谨同知)
刘辰翁 〔宋朝〕
我误留公住。看人间、犹是重阳,满城风雨。父老棠阴携孺子,记得元宵歌舞。但稽首、乌乌无语。我有桓筝千年恨,为谢公、目送还云抚。公不乐,尚何苦。 吾侬心事凭谁诉。有谁知、闭户穷愁,欲从之去。闻道明朝生申也,满酌一杯螺浦。又知复、明年何处。天若有情西江者,便使君、骢马来当路。香瓣起,胜金缕。金缕曲(寿李公谨同知)拼音解读:wǒ wù liú gōng zhù 。kàn rén jiān 、yóu shì zhòng yáng ,mǎn chéng fēng yǔ 。fù lǎo táng yīn xié rú zǐ ,jì dé yuán xiāo gē wǔ 。dàn jī shǒu 、wū wū wú yǔ 。wǒ yǒu huán zhēng qiān nián hèn ,wéi xiè gōng 、mù sòng hái yún fǔ 。gōng bú lè ,shàng hé kǔ 。 wú nóng xīn shì píng shuí sù 。yǒu shuí zhī 、bì hù qióng chóu ,yù cóng zhī qù 。wén dào míng cháo shēng shēn yě ,mǎn zhuó yī bēi luó pǔ 。yòu zhī fù 、míng nián hé chù 。tiān ruò yǒu qíng xī jiāng zhě ,biàn shǐ jun1 、cōng mǎ lái dāng lù 。xiāng bàn qǐ ,shèng jīn lǚ 。
法曲献仙音(放琴客,和宏庵韵)
吴文英 〔宋朝〕
落叶霞翻,败窗风咽,暮色凄凉深院。瘦不关秋,泪缘轻别,情消鬓霜千点。怅翠冷搔头燕,那有语恩怨。 紫箫远。记桃根、向随春渡,愁未洗、铅水又将恨染。粉缟涩离箱,忍重拈、灯夜裁翦。望极蓝桥,彩云飞、罗扇歌断。料莺笼玉锁,梦里隔花时见。法曲献仙音(放琴客,和宏庵韵)拼音解读:luò yè xiá fān ,bài chuāng fēng yān ,mù sè qī liáng shēn yuàn 。shòu bú guān qiū ,lèi yuán qīng bié ,qíng xiāo bìn shuāng qiān diǎn 。chàng cuì lěng sāo tóu yàn ,nà yǒu yǔ ēn yuàn 。 zǐ xiāo yuǎn 。jì táo gēn 、xiàng suí chūn dù ,chóu wèi xǐ 、qiān shuǐ yòu jiāng hèn rǎn 。fěn gǎo sè lí xiāng ,rěn zhòng niān 、dēng yè cái jiǎn 。wàng jí lán qiáo ,cǎi yún fēi 、luó shàn gē duàn 。liào yīng lóng yù suǒ ,mèng lǐ gé huā shí jiàn 。