满江红(重九登增江凤台望崔清献故居)
陈纪 〔宋朝〕
凤去台空,庭叶下、嫩寒初透。人世上、几番风雨,几番重九。列岫迢供远目,晴空荡荡容长袖。把中年、怀抱更登台,秋知否。 天也老,山应瘦。时易失,欢难久。到于今惟有,黄花依旧。岁晚凄其诸葛恨,乾坤只可渊明酒。忆坡头、老菊晚香寒,空搔首。满江红(重九登增江凤台望崔清献故居)拼音解读:fèng qù tái kōng ,tíng yè xià 、nèn hán chū tòu 。rén shì shàng 、jǐ fān fēng yǔ ,jǐ fān zhòng jiǔ 。liè xiù tiáo gòng yuǎn mù ,qíng kōng dàng dàng róng zhǎng xiù 。bǎ zhōng nián 、huái bào gèng dēng tái ,qiū zhī fǒu 。 tiān yě lǎo ,shān yīng shòu 。shí yì shī ,huān nán jiǔ 。dào yú jīn wéi yǒu ,huáng huā yī jiù 。suì wǎn qī qí zhū gě hèn ,qián kūn zhī kě yuān míng jiǔ 。yì pō tóu 、lǎo jú wǎn xiāng hán ,kōng sāo shǒu 。
永遇乐(冬日席上)
黄裳 〔宋朝〕
天接重云,月临残腊,时有幽意。化作瑶池,纷纷戏蝶,一色非人世。无情征雁,乘风南向,怅望有情难寄。暖惊梅,先传芳信,夜来万宝春到。 中齐胜境,东藩和气,自有名园佳丽。一梦休嗟,三千好客,何处寻珠履。小堂人静,尊前清昼,好惜岁华如逝。管弦中,金杯更劝,朱颜皓齿。永遇乐(冬日席上)拼音解读:tiān jiē zhòng yún ,yuè lín cán là ,shí yǒu yōu yì 。huà zuò yáo chí ,fēn fēn xì dié ,yī sè fēi rén shì 。wú qíng zhēng yàn ,chéng fēng nán xiàng ,chàng wàng yǒu qíng nán jì 。nuǎn jīng méi ,xiān chuán fāng xìn ,yè lái wàn bǎo chūn dào 。 zhōng qí shèng jìng ,dōng fān hé qì ,zì yǒu míng yuán jiā lì 。yī mèng xiū jiē ,sān qiān hǎo kè ,hé chù xún zhū lǚ 。xiǎo táng rén jìng ,zūn qián qīng zhòu ,hǎo xī suì huá rú shì 。guǎn xián zhōng ,jīn bēi gèng quàn ,zhū yán hào chǐ 。
梦张垂赠诗
张省躬 〔唐朝〕
戚戚复戚戚,秋堂百年色。而我独茫茫,荒郊遇寒食。梦张垂赠诗拼音解读:qī qī fù qī qī ,qiū táng bǎi nián sè 。ér wǒ dú máng máng ,huāng jiāo yù hán shí 。
赠华山游人
毛女正美 〔唐朝〕
药苗不满笥,又更上危巅。回首归去路,相将入翠烟。 曾折松枝为宝栉,又编栗叶代罗襦。 有时问却秦宫事,笑撚山花望太虚。赠华山游人拼音解读:yào miáo bú mǎn sì ,yòu gèng shàng wēi diān 。huí shǒu guī qù lù ,xiàng jiāng rù cuì yān 。 céng shé sōng zhī wéi bǎo zhì ,yòu biān lì yè dài luó rú 。 yǒu shí wèn què qín gōng shì ,xiào niǎn shān huā wàng tài xū 。
柳梢青(小圃牡丹盛开旧朋毕至小阕寓意)
魏了翁 〔宋朝〕
昨夕相逢。烟苞沁绿,月艳羞红。旭日生时,初春景里,太极光中。 别来三日东风。已非复、吴中阿蒙。须信中间,阴阳大造,雨露新功。柳梢青(小圃牡丹盛开旧朋毕至小阕寓意)拼音解读:zuó xī xiàng féng 。yān bāo qìn lǜ ,yuè yàn xiū hóng 。xù rì shēng shí ,chū chūn jǐng lǐ ,tài jí guāng zhōng 。 bié lái sān rì dōng fēng 。yǐ fēi fù 、wú zhōng ā méng 。xū xìn zhōng jiān ,yīn yáng dà zào ,yǔ lù xīn gōng 。
点绛唇(小院新凉)
纳兰性德 〔清朝〕
【点绛唇】小院新凉,晚来顿觉罗衫薄。不成孤酌,形影空酬酢。[1]萧寺怜君,[2]别绪应萧索。西风恶,夕阳吹角,[3]一阵槐花落。点绛唇(小院新凉)拼音解读:【diǎn jiàng chún 】xiǎo yuàn xīn liáng ,wǎn lái dùn jiào luó shān báo 。bú chéng gū zhuó ,xíng yǐng kōng chóu zuò 。[1]xiāo sì lián jun1 ,[2]bié xù yīng xiāo suǒ 。xī fēng è ,xī yáng chuī jiǎo ,[3]yī zhèn huái huā luò 。
绝句送巨山
刘子翚 〔宋朝〕
二年寄迹闽山寺,一笑翻然向浙江。 明月不知君已去,夜深还照读书窗。绝句送巨山拼音解读:èr nián jì jì mǐn shān sì ,yī xiào fān rán xiàng zhè jiāng 。 míng yuè bú zhī jun1 yǐ qù ,yè shēn hái zhào dú shū chuāng 。
义田记
钱公辅 〔宋朝〕
范文正公,苏人也,平生好施与,择其亲而贫,疏而贤者,咸施之。 方贵显时,置负郭常稔之田千亩,号曰义田,以养济群族之人。日有食,岁有衣,嫁娶凶葬,皆有赡。择族之长而贤者主其计,而时共出纳焉。日食人一升,岁衣人一缣,嫁女者五十千,再嫁者三十千,娶妇者三十千,再娶者十五千,葬者如再嫁之数,葬幼者十千。族之聚者九十口,岁入给稻八百斛。以其所入,给其所聚,沛然有余而无穷。屏而家居俟代者与焉;仕而居官者罢其给。此其大较也。 初,公之未贵显也,尝有志于是矣,而力未逮者二十年。既而为西帅,及参大政,于是始有禄赐之入,而终其志。公既殁,后世子孙修其业,承其志,如公之存也。公虽位充禄厚,而贫终其身。殁之日,身无以为敛,子无以为丧,唯以施贫活族之义,遗其子而已。 昔晏平仲敝车羸马,桓子曰:「是隐君之赐也。」晏子曰:「自臣之贵,父之族,无不乘车者;母之族,无不足于衣食者;妻之族,无冻馁者;齐国之士,待臣而举火者,三百余人。以此而为隐君之赐乎?彰君之赐乎?」于是齐侯以晏子之觞而觞桓子。予尝爱晏子好仁,齐侯知贤,而桓子服义也。又爱晏子之仁有等级,而言有次也;先父族,次母族,次妻族,而后及其疏远之贤。孟子曰:「亲亲而仁民,仁民而爱物。」晏子为近之。观文正之义,贤于平仲,其规模远举又疑过之。 呜呼!世之都三公位,享万锺禄,其邸第之雄,车舆之饰,声色之多,妻孥之富,止乎一己而已,而族之人不得其门而入者,岂少也哉!况于施贤乎!其下为卿,为大夫,为士,廪稍之充,奉养之厚,止乎一己而已;而族之人操瓢囊为沟中瘠者,又岂少哉?况于他人乎!是皆公之罪人也。 公之忠义满朝廷,事业满边隅,功名满天下,后必有史官书之者,予可无录也。独高其义,因以遗于世云。 义田记拼音解读: fàn wén zhèng gōng ,sū rén yě ,píng shēng hǎo shī yǔ ,zé qí qīn ér pín ,shū ér xián zhě ,xián shī zhī 。 fāng guì xiǎn shí ,zhì fù guō cháng rěn zhī tián qiān mǔ ,hào yuē yì tián ,yǐ yǎng jì qún zú zhī rén 。rì yǒu shí ,suì yǒu yī ,jià qǔ xiōng zàng ,jiē yǒu shàn 。zé zú zhī zhǎng ér xián zhě zhǔ qí jì ,ér shí gòng chū nà yān 。rì shí rén yī shēng ,suì yī rén yī jiān ,jià nǚ zhě wǔ shí qiān ,zài jià zhě sān shí qiān ,qǔ fù zhě sān shí qiān ,zài qǔ zhě shí wǔ qiān ,zàng zhě rú zài jià zhī shù ,zàng yòu zhě shí qiān 。zú zhī jù zhě jiǔ shí kǒu ,suì rù gěi dào bā bǎi hú 。yǐ qí suǒ rù ,gěi qí suǒ jù ,pèi rán yǒu yú ér wú qióng 。píng ér jiā jū sì dài zhě yǔ yān ;shì ér jū guān zhě bà qí gěi 。cǐ qí dà jiào yě 。 chū ,gōng zhī wèi guì xiǎn yě ,cháng yǒu zhì yú shì yǐ ,ér lì wèi dǎi zhě èr shí nián 。jì ér wéi xī shuài ,jí cān dà zhèng ,yú shì shǐ yǒu lù cì zhī rù ,ér zhōng qí zhì 。gōng jì mò ,hòu shì zǐ sūn xiū qí yè ,chéng qí zhì ,rú gōng zhī cún yě 。gōng suī wèi chōng lù hòu ,ér pín zhōng qí shēn 。mò zhī rì ,shēn wú yǐ wéi liǎn ,zǐ wú yǐ wéi sàng ,wéi yǐ shī pín huó zú zhī yì ,yí qí zǐ ér yǐ 。 xī yàn píng zhòng bì chē léi mǎ ,huán zǐ yuē :「shì yǐn jun1 zhī cì yě 。」yàn zǐ yuē :「zì chén zhī guì ,fù zhī zú ,wú bú chéng chē zhě ;mǔ zhī zú ,wú bú zú yú yī shí zhě ;qī zhī zú ,wú dòng něi zhě ;qí guó zhī shì ,dài chén ér jǔ huǒ zhě ,sān bǎi yú rén 。yǐ cǐ ér wéi yǐn jun1 zhī cì hū ?zhāng jun1 zhī cì hū ?」yú shì qí hóu yǐ yàn zǐ zhī shāng ér shāng huán zǐ 。yǔ cháng ài yàn zǐ hǎo rén ,qí hóu zhī xián ,ér huán zǐ fú yì yě 。yòu ài yàn zǐ zhī rén yǒu děng jí ,ér yán yǒu cì yě ;xiān fù zú ,cì mǔ zú ,cì qī zú ,ér hòu jí qí shū yuǎn zhī xián 。mèng zǐ yuē :「qīn qīn ér rén mín ,rén mín ér ài wù 。」yàn zǐ wéi jìn zhī 。guān wén zhèng zhī yì ,xián yú píng zhòng ,qí guī mó yuǎn jǔ yòu yí guò zhī 。 wū hū !shì zhī dōu sān gōng wèi ,xiǎng wàn zhōng lù ,qí dǐ dì zhī xióng ,chē yú zhī shì ,shēng sè zhī duō ,qī nú zhī fù ,zhǐ hū yī jǐ ér yǐ ,ér zú zhī rén bú dé qí mén ér rù zhě ,qǐ shǎo yě zāi !kuàng yú shī xián hū !qí xià wéi qīng ,wéi dà fū ,wéi shì ,lǐn shāo zhī chōng ,fèng yǎng zhī hòu ,zhǐ hū yī jǐ ér yǐ ;ér zú zhī rén cāo piáo náng wéi gōu zhōng jí zhě ,yòu qǐ shǎo zāi ?kuàng yú tā rén hū !shì jiē gōng zhī zuì rén yě 。 gōng zhī zhōng yì mǎn cháo tíng ,shì yè mǎn biān yú ,gōng míng mǎn tiān xià ,hòu bì yǒu shǐ guān shū zhī zhě ,yǔ kě wú lù yě 。dú gāo qí yì ,yīn yǐ yí yú shì yún 。
【越调】天净沙 离愁
李致远 〔元朝〕
敲风修竹珊珊,润花小雨斑斑,有恨心情懒懒。一声长叹,临鸾不画眉山。 春闺情 画楼徙倚阑干,粉云吹做修鬟,璧月低悬玉弯。落花□慢,罗衣特地春寒。 初夏即事 晓来烟断香篝,春归绿遍芳洲,影乱风梳弱柳。迟迟清画,竹深时唤勾。【越调】天净沙 离愁拼音解读:qiāo fēng xiū zhú shān shān ,rùn huā xiǎo yǔ bān bān ,yǒu hèn xīn qíng lǎn lǎn 。yī shēng zhǎng tàn ,lín luán bú huà méi shān 。 chūn guī qíng huà lóu xǐ yǐ lán gàn ,fěn yún chuī zuò xiū huán ,bì yuè dī xuán yù wān 。luò huā □màn ,luó yī tè dì chūn hán 。 chū xià jí shì xiǎo lái yān duàn xiāng gōu ,chūn guī lǜ biàn fāng zhōu ,yǐng luàn fēng shū ruò liǔ 。chí chí qīng huà ,zhú shēn shí huàn gōu 。
遣悲怀三首·其三
元稹 〔唐朝〕
闲坐悲君亦自悲,百年多是几多时。邓攸无子寻知命,潘岳悼亡犹费词。同穴窅冥何所望,他生缘会更难期。惟将终夜常开眼,报答平生未展眉。遣悲怀三首·其三拼音解读:xián zuò bēi jun1 yì zì bēi ,bǎi nián duō shì jǐ duō shí 。dèng yōu wú zǐ xún zhī mìng ,pān yuè dào wáng yóu fèi cí 。tóng xué yǎo míng hé suǒ wàng ,tā shēng yuán huì gèng nán qī 。wéi jiāng zhōng yè cháng kāi yǎn ,bào dá píng shēng wèi zhǎn méi 。
鹧鸪天(戏韩叔夏)
向子諲 〔宋朝〕
只有梅花似玉容。云窗月户几尊同。见来怨眼明秋水,欲去愁眉淡远峰。 山万叠,水千重。一双胡蝶梦能通。都将泪作梅黄雨,尽把情为柳絮风。鹧鸪天(戏韩叔夏)拼音解读:zhī yǒu méi huā sì yù róng 。yún chuāng yuè hù jǐ zūn tóng 。jiàn lái yuàn yǎn míng qiū shuǐ ,yù qù chóu méi dàn yuǎn fēng 。 shān wàn dié ,shuǐ qiān zhòng 。yī shuāng hú dié mèng néng tōng 。dōu jiāng lèi zuò méi huáng yǔ ,jìn bǎ qíng wéi liǔ xù fēng 。